Massage từ a tới z cho anh khách hàng cu to của mình

Anh nhớ lại thái độ Thư tối qua ở quán cà phê – ánh mắt hoảng hốt nhìn Nam, cách cô vội xóa tin nhắn, và câu trả lời lắp bắp khi anh hỏi. Thư siết chặt nó, định đập nát dưới gót chân, nhưng tay run, cuối cùng cô cất lại vào hộp trang sức, thì thầm: “Nếu hắn lừa, mình cần bằng chứng để đối phó, mình cần mạo hiểm lần này” Tiếng bé Ngọc khóc ré lên từ nôi cắt ngang suy nghĩ, Thư vội chạy tới, ôm con vỗ về, “Ngoan nào, mẹ đây,” nhưng ánh mắt cô lạc lõng, như đang tìm lối thoát trong màn sương dày đặc. Ánh sáng mờ phản chiếu lên vỏ nhựa đen bóng, như một lời nhắc nhở về sai lầm cô không thể chôn vùi. Thư gật, “Dạ, anh,” lòng bất an không lối thoát, “Anh biết gì rồi, anh vừa đi đâu về?”
Nam ở ngồi ở một nơi nào đó cười nhếch môi nghĩ về Thư, tự nhủ: “Hoàng chẳng làm gì được đâu Thư, em đừng mong thoát được” ánh mắt anh ta sắc như dao, cắt qua màn đêm. Anh lấy điện thoại, nhắn bạn thân – Tuấn, làm IT: “Tuấn, mày kiểm tra giúp tao số điện thoại này, bác sĩ phụ khoa, tao nghi có gì đó.” Tuấn trả lời ngay: “OK, để tao tra, mày nghi vợ hả, từ từ tìm hiểu kẻo nhầm.” Hoàng siết tay, “Tao không muốn nghi Thư,