Lút cán bà chị vợ vú to hay rên la của mình

Bà Thu tuy không phải là sắc nước hương trời gì vì bà vừa lùn mà cặp vú coi bộ cũng nhỏ hơn chị ba lẫn mợ Tám, mợ Út mà bà cũng không xinh đẹp, hấp dẫn như mẹ tui. Mùa này suối chẳng có nhiều nước như tui nghĩ mà rác rến nhiều quá thì làm sao tui dám tắm? Chợ chiều đâu còn gì nhiều nên cậu Út chỉ cho tui coi mực, nhum, cua ghẹ, cá nhồng, cá trích, mấy loại khô, nước mắm Phú Quốc và tiêu sọ là đặc sản của đảo rồi qua khu chợ đêm vừa thắp đèn sáng lên coi bộ vui hơn. Tư duy của dì Thu rất là thoáng, nếu không muốn nói là tiến bộ hơn đa số phụ nữ VN lúc bấy giờ. Nói xong, cả 3 cười đùa giỡn hớt rồi phải xuống xe mà về nhà cho kịp lo cơm trưa cho 4 ông kia.